Từ Phú Cường, Tân Lạc, con đèo khởi đầu đi mãi dần lên cùng cảnh sắc Hòa Bình thay đổi ko dừng. Đèo dốc chỉ khoảng 7, 8 và cao nhất tầm 10 độ chạy xuyên qua những dãy núi thấp. Quanh cảnh núi đồi chập chùng với thung lũng xanh mát lạnh. trong khoảng xa, đã thấy đỉnh đèo bên dốc đá trắng, nơi luôn có sẵn vài lán bán ngô, bán cơm lam cho khách ngừng chân nghỉ ngơi và ngắm cảnh. Dốc xuống xuôi về phía Mai Châu và con đèo chấm dứt tại ngã ba Tòng Đậu. Trước ấy, bạn có thể ngắm cảnh Mai Châu tuyệt đẹp bên dưới chân đèo.
Thung Khe không có những dốc đứng, không có những cua tay áo cháy phanh nhưng mà lại hiểm nguy bởi các chiếc xe tải ngược xuôi mỗi ngày cùng màn sương mù đặc quánh mỗi chiều xuống và buổi sớm cản trở tầm nhìn.
Ở Thung Khe một ngày là bốn mùa tươi đẹp. buổi sớm lúc mây trời còn bảng lảng là muôn ngàn giọt nắng xiên qua biển mây bập bồng với màu xanh mát mắt. Buổi trưa là nắng vàng rót mật trên mọi ngả tuyến phố cùng mây trắng, trời xanh. Buổi chiều là không khí mát mẻ dễ chịu đối với ánh nắng chiều và khuôn mặt trời nhảy nhót sau mỗi khúc cua. Buổi tối là mây luồn xà thấp trên mọi ngả đường, người đi các con phố nhìn không rõ vật cách mình trong tầm một mét, lạnh cóng đôi bàn tay.
Đi qua đèo Thung Khe những ngày mùa đông, cảm nhận rõ nét chiếc rét cắt da cắt thịt cùng làn không khí ẩm thấp và màn sương mờ đục che khuất. những chiếc xe lò mò trong đêm dưới ánh đèn xe.
người nào đi qua Thung Khe cũng dừng chân ghé lại các lán nứa xiêu vẹo, mờ ảo trên đỉnh đèo, ngồi sát nhau bên bếp lửa hồng ấm áp, tranh thủ hơ bàn tay đôi chân đã lạnh cóng, uống bát nước ngô bốc khói và ăn bắp ngô non ngọt lịm, để vài phút ngắn ngủi trên đỉnh đèo trở nên thú vị. Thung Khe đơn sơ mà rất lôi kéo.
Vượt qua đèo là mây núi chập chồng, là ko khí mát lạnh trong lành và những thung lũng xanh bao bọc trên khắp tuyến đường Tây Bắc.